ĐIẾU VĂN CỦA BAN TRỊ SỰ PHẬT GIÁO TỈNH LÂM ĐỒNG
(Đọc trong lễ truy điệu Thượng Tọa thượng Minh hạ Hạnh)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Trong giờ phút thiêng liêng, trước giớ cung tống kim quan nhập huyền tháp, cung tiễn Giác Linh Cố Thượng Tọa thượng Minh hạ Hạnh về cõi Phật. Chúng Tôi đại diện cho Ban Trị Sự Phật Giáo tỉnh Lâm Đồng, xin có đôi lời ai điếu.
Kính bạch Chư Tôn Thiền Đức Tăng Ni
Kính thưa quý vị đại diện các cấp chính quyền, các tôn giáo bạn.
Kính thưa quý vị Phật tử thân mến
Kính bạch Giác Linh Thượng Tọa.
Từng nghe..
Xuân hạ thu đông, vòng luân chuyển tứ thời sanh lão bệnh tử, kiếp nhân luân kỳ hạn vẫn xoay.
Thế nhưng…
Trời đất mênh mông, đông qua xuân tới, biết đâu là nguồn cội, kiếp người hữu hạn, sanh biệt tử ly, sao mà qua ngắn ngủi.
Nhớ Giác Linh xưa…
Thác sanh vùng miền tây, kênh rạch chằng chịt, sông nước mênh mông.
Nương thân đất Long An, đồng ruộng mênh mông, nước trong gạo trắng.
Nhiều đời gieo duyên Phật pháp
Kiếp xưa vun đắp thiện căn
Mới chín tuổi đầu nhập thiền môn
Mừơi ba tuổi xuất gia thế phát
Chuyên tâm học tập, trừơng Phật học Huệ Quang
Nhiều năm sách đèn, cần mẫn siêng năng
Đàn sa di thọ giới, cùng chúng bạn tấn tu
Sáu năm theo thầy học bạn, thời gian tu tập công phu
Nhân duyên hội đủ, thọ giới tỳ kheo
Thế là từ đây duyên đủ giới đầy
Vậy nên phát nguyện, dấn thân hoằng pháp
Vào năm 1976, đất nước thống nhất, kinh tế khó khăn,
Vùng Đạ Hoai rừng thiên nước độc, sốt rét thương hàn,
Ma đa gui đất vắng ngừơi thưa, ruộng cằn sỏi đá.
Nhớ những ngày mưa dầm gió bấc, lặn lội gần xa, lo Phật sự quan hôn tang tế.
Nhớ những đêm lấy trăng làm đèn, thầy trò vất vả, khai phá đất hoang.
Những cơn sốt rét vàng da hành hạ vóc gầy, đâu làm nản chí dấn thân.
Những lúc thiếu áo thiếu cơm, say xưa đắp đất xây chùa, nào nề khó nhọc.
Lặn lội thân cò bước cao bước thấp, đi về từng xóm từng thôn.
Hao gầy vóc hạc, đầu trần chân đất cùng người đi sớm về trưa.
Miễn là hoằng hóa độ sanh, nào nề sương khuya nắng sớm.
Phật pháp từ đây mở rộng
Nơi nơi kiến lập Phật đường
Cả ba huyện từng in dấu bước chân.
Nam Bảo Lộc đều mồ hôi thấm đượm
Khi khai phá Hà Lâm, xây chùa lập viện,
Lúc chọn đất Cát Tiên, kiến lập chùa chiền.
Rồi Đạ Tẻh khai sơn tạo tự
Khi Đạm Loa xây nhà tình thường
Sức người có hạn, mà tâm nguyện vô cùng
Thân vóc nhỏ bé mà từ tâm rộng lớn
Lúc câu nói khi nụ cười tùy duyên hóa độ
Hồi nghiêm trang, lúc xuề xòa khế lý khế cơ
Biết bao người sớm đượm nhuần ân đức
Khắp mấy huyện cùng hưởng ứng từ âm
Pháp lực nào cần hiện oai nghiêm
Uy đức đâu cần dựa dáng vẻ
Thầy vẫn áo nâu bạc thếch, quần ống thấp cao, xộc xệch dép lào, tùy duyên hóa độ.
Những tưởng, thầy vẫn đi về nơi nơi hóa độ, cùng với tháng năm
Nào ngờ, vô thừơng chợt đến, xã bỏ tuổi trời khi còn sức khỏe.
Than ôi để tử còn đây, sớm khuya vẫn cần lời pháp nhũ.
Phật tử còn đó bao ngừơi vẫn đợi bảo ban.
Nhiều nơi còn cần bước chân thầy gieo duyên hóa độ
Bóng dáng nhà sư liêu xiêu, quá đỗi thân quen.
Thầy vội xã bỏ hồng trần, gây niềm xót thương vô hạn
Mai đây…
Thiền phòng leo lét ánh đèn gầy,
Song cửa gió thưa trang kinh lệch
Thầy đã đi rồi tung cánh hạc
Anh linh một thưở vẫn lưu danh
Chúng tôi ở lại…
Vẫn nhớ vẫn thương người pháp lữ.
Ân tình một thưở vẫn còn đây
Phương trời diều vợi khi nào gặp
Một cánh hạc gầy đã tung bay
Kính bạch Giác Linh Thượng Tọa…
Từ đây…
Chỉ còn gặp nhau trong tâm tưởng
Trong nguyện lực của hạnh xuất gia
Mong thầy sớm hội nhập Ta Bà
Cùng chung xây đắp nhà Phật pháp
Ngưỡng nguyện chư Phật chứng minh, tiếp độ giác linh thượng tọa cao đăng Phật quốc.